Total Pageviews

Friday, January 19, 2024

Thần tượng









Thần tượng





Ngưỡng mộ một nhân vật nào đó, một nhà văn, một nhạc sĩ, một triết gia, một chính khách, một diễn viên điện ảnh, một vị chân tu, hay đơn giản chỉ một nhan sắc tuyệt trần... là một ngưỡng vọng bình thường, chính đáng. Là một nhu cầu cần thiết hoàn toàn tình cảm cộng với lý trí, trong một cuộc sống văn minh có ý thức và văn hoá. Biết đúng-sai tốt-xấu tương đối rõ ràng. Đó là sự ngưỡng mộ những giá trị lành mạnh, đáng quý và hướng thượng.

Khác với những giáo điều ngu dân, mê muội không còn biết đâu là thật-giả tốt-xấu. Xã hội tràn ngập mê tín dị đoan, chỉ thích những chuyện hoang đường nhảm nhí và không phân biệt được đâu là sự thật, đâu là dối trá. Lạy lục khóc lóc trước một thần tượng được tôn thờ như thánh sống đủ bảy màu sắc. Một cộng đồng người chỉ đặt Quyền và Tiền làm thước đo giá trị trên hết, ưu tiên cho những kẻ giỏi mưu lược lèo lái như bọn trùm mafia, bọn ma tăng tôn giáo, bọn triết gia, chính khách giả hiệu, bọn nói một đằng làm một nẻo là một xã hội đang băng hoại toàn diện, đang tuột dốc đạo đức một cách tự do.

Ai đó đã từng nói xã hội chỉ có ba hạng người đáng quý và đáng trọng. Thứ nhất là hạng người biết Sáng Tạo, thứ nhì là hạng người biết Tổ Chức, thứ ba là hạng người biết Ngưỡng Mộ hai loại người kể trên.

Nhưng ngưỡng mộ ai, ngưỡng mộ những điều gì, lại là một câu hỏi tế nhị không đơn giản, nó đòi hỏi trình độ ý thức và niềm tin có suy nghĩ, trên một nền tảng giá trị văn hoá nhất định.
Mê muội tôn thờ một thần tượng giỏi lèo lái và giả trá là một tai hoạ khôn lường có thể kéo dài cả thế kỷ!
Tai hoạ cho cả một đất nước, cho cả một dân tộc.

PN.19/1/24











Monday, January 1, 2024

Hoa Giấy





Hoa Giấy



Năm nay mình ngủ vùi rất sớm, không nhậu nhẹt, không rượu chè, không đón đưa tân cựu gì cả. Thức dậy lúc hai giờ đêm, đêm đã vắng, yên tĩnh, có lẽ mọi nơi tiệc tùng đã tàn, một nửa trái đất đã lật trang. Một tờ lịch đã lạnh lùng rơi với thời gian của người. Chỉ loài người thôi vì làm gì có chuyện mới cũ thời gian trong vũ trụ!
Quả tinh cầu xanh kia vẫn cứ nhẹ nhàng quay tròn cho bốn mùa mưa nắng, cho bình minh rồi hoàng hôn, với sao Hôm sao Mai lơ lửng giữa bầu trời ngoài cửa sổ. Vũ trụ vẫn cứ lững lờ trôi để xoá nhoà tất cả mọi sự trên thế gian mà chẳng ai làm gì được.
Nhìn ra ngoài balcon, một chùm Hoa Giấy đã nở một mình, trong đêm, như thì thầm "đừng cuồng điên mà mơ trăm năm sau nhé" ... Hay chỉ là trăm năm cô đơn của một ông già với biển cả?
Có lẽ vì thế, giàn hoa giấy nhà mình thường xuyên nở hoa, nở quanh năm, an nhiên tự tại, đủ màu đủ sắc, chẳng cần biết đến thời gian nhanh hay chậm là gì!
Có điều mình không hiểu tại sao nó có cái tên rất mộc mạc, nhẹ nhàng và giản dị đến thế ...

Hoa Giấy!
Ta chào em!

Chụp gởi tặng bạn bè khắp năm châu

PN khai bút đầu năm 1/1/2024















Nói Chuyện Với Tách Cà Phê