Cha và con
Từ ngày thằng con nhà mình du học nước ngoài, mình không còn phải đưa đón nó sáng chiều, nên cũng ít dịp ngồi cà phê nhâm nhi viết lách chuyện trên trời dưới biển. Nhưng nói thật, cũng mất đi một niềm vui nhẹ nhàng mỗi buổi nhìn con trẻ tan trường, nhất là khi chúng còn bé, nhìn chúng hớn hở túa ra như một đàn chim ríu rít, hân hoan reo cười là mọi nỗi buồn phiền tan biến mất.
Nghĩ lại, mỗi ngày đưa đón chở con đi học, đi ăn đi uống, đi chơi thể thao, mua sắm, quãng đường cả đi lẫn về, trung bình của mình cũng khoảng 15, 20 cây số! Một năm tính ra cũng đáng hai lần ra Bắc vào Nam. Cứ ba năm đổi xe một lần, mười hai năm con học phổ thông mình đổi bốn chiếc xe mới toanh! Cộng lại thì cũng chạy được một vòng trái đất bằng xe gắn máy! Hơn bốn mươi ngàn cây số với nắng nôi mưa bão lụt lội mà vẫn vui vẻ chẳng thấy gì là mệt mỏi
Có lẽ niềm vui sướng nhất của cha mẹ là nhìn thấy con trẻ lớn lên từng ngày, dần trở thành một chàng thanh niên khoẻ mạnh thông minh học giỏi và biết tự gánh vác lấy đời mình. Có niềm vui nào bằng?
Hãy để cho chúng con tự cất cánh bay đi vào khung trời rộng mở, biết tự trải nghiệm niềm vui nỗi buồn của cuộc tồn sinh. Chỉ mong sao con thành người tử tế gặp nhiều may mắn trong cuộc sống, tin tưởng yêu đời và hạnh phúc đến trăm tuổi.
SG 10/10/2020
Hình kỷ niệm hồi còn chạy "xe ôm"
No comments:
Post a Comment