Total Pageviews

Wednesday, February 3, 2021

CHAT Với Quá Khứ

 








CHAT với quá khứ




Về K.O

Một tiếng chuông rơi thánh thót lúc nửa đêm. Màn hình bật sáng.
...
- Anh! ... Em sẽ qua gặp anh ...
- Qua được không? Anh ở đây vài tuần... rồi đi Vienne!
- Em sang thăm vợ chồng con trai em luôn thể
- Chúng nó ở đâu ?
- Ở ngay thành phố anh đang đến.
...
- Em đã tưởng không bao giờ gặp lại anh nữa. Đã chết từ lâu rồi!
- Lâu quá rồi, mấy chục năm rồi nhỉ ... chỉ còn nhớ một khuôn mặt hiền lành duyên dáng năm em 16 tuổi.
...
- Hôm ấy anh đã nhìn ra em ngay, chỉ sau vài tích tắc! Với cái nốt ruồi ở khóe môi
- Em cũng thế, dù tóc anh đã bạc trắng, rơi rụng nhiều và già đi ... nhưng anh vẫn là anh của 50 năm về trước. Em nhận ra ngay.
- Anh không tưởng tượng nổi... tình cờ đối mặt nhau trên đất nước Cờ Hoa này, không hẹn mà đến, nếu không thì ...
- Thì sao anh?
- Em phát tướng mệnh phụ rồi đấy ...
- Trời ! So sánh với năm em 16 tuổi sao được!
- Anh vẫn nhớ dáng em mảnh khảnh khi xưa, áo dài trắng Gia Long tan trường về ... và "đường mưa nho nhỏ" ...
...
- Năm đó anh đi đâu ... sao anh lại mất tích?
- Gia đình anh ra Vũng Tàu tránh Việt Cộng pháo kích! Anh có về Sài Gòn tìm gặp em nhưng nhà khóa cổng, im lìm, chẳng có ai!
- Gia đình em cũng về quê ngoại tránh bom đạn... thời gian sau dọn nhà đi nơi khác. Em có để thư lại cho B. Anh không nhận đươc sao?
- Không! ... loạn lạc ly tán!
...
- Hết trung học mẹ em bắt em lấy chồng... Nhưng em không yêu.
- Lấy ai?
- Một Đại úy phi công. Em có một đứa con trai.
- Con em tên gì ... hiện ở đâu?
- Tên nó giống anh ... Là tên anh, có thêm dấu nặng... nó gần năm mươi tuổi rồi!
...
- Chồng em bị đi "cải tạo" năm 75 và chết trong tù ngoài Bắc ... vì đói rét!
- Ba năm sau em có người khác và có thêm hai đứa con gái, giờ cũng đã chồng con.
Nhưng ông này bỏ em vượt biên ... để em lại một mình với đàn con nheo nhóc!
...
- Còn anh ... sao anh biến mất!
- Anh tìm em... vài tháng sau anh trở về xóm cũ tìm em, lúc xác người nằm chết la liệt khắp Sài Gòn ... một mình phóng xe trên những con đường vắng tanh... may mà không bị bắn tỉa ... đạn của cả hai bên. Giai đoạn tổng tấn công đợt hai của Bắc việt.
...
- Em không ngờ ... dạo đó làm gì có điện thoại di động nhỉ ... Em đã khóc. Cả tháng em mong và nhớ anh, nhớ phát điên ... Em mướn tiểu thuyết nằm đọc cả ngày để tìm quên ...
- Anh không quên ... tìm em suốt nhưng không thấy tung tích... sau anh đi du học... Nếu không cũng đã xanh cỏ rồi.
Gia đình em ở lại Việt Nam đến khi nào?
- Sau hai lần bị bắt, mấy mẹ con em vượt thoát cùng một ông người Hoa sống ở Chợ Lớn. Ông này thương gia giàu có bỏ tiền cho em đi.... và trở thành chồng em sau này khi đến đảo.
- Bố mẹ em còn sống ?
- Mẹ em mất trí và qua đời trước bố em mười năm.
...
- Anh à ... em sẽ bay qua gặp anh!
- Khi nào?
- Mười ngày nữa ... được không? ... hay sớm hơn?
- Năm tháng qua mau ...em đã thành bà lão ... Nhưng em không muốn thất lạc anh lần nữa!
- Gia đình em hạnh phúc không?
- Thời gian bào mòn tất cả... bổn phận ... trách nhiệm... Ông này giờ theo Trung Quốc ... nên hay về VN ... em rất buồn !
- Em sẽ qua rồi mình gặp nhau nhé!
- Máy bay sẽ đáp xuống phi trường đúng 10.45 am
...
...

Tôi nhìn nàng đang ngủ say, nét thanh xuân ngày nào như thổn thức với vách tường trắng, tóc xõa trên nền gối trắng, chân tóc cũng bạc phơ.
Chỉ còn bầu trời mênh mông tối đen gió lốc. Tôi chợt nghĩ đến một người mang tên tôi, giống tên tôi với dấu nặng.
Gió lạnh của mùa đông đang đến... Đã mấy mùa rồi em?

Sg 25/11/2019

Phan Nguyên







No comments:

Post a Comment

Nói Chuyện Với Tách Cà Phê