Total Pageviews

Wednesday, February 3, 2021

Tháng Bảy Adam Và Eva

 








Tháng bảy Adam và Eva




Tháng bảy là tháng nghỉ hè của dân Pháp. Năm nay chẳng đi đâu, nhưng lại nhớ đến một chuyến đi hè khá đặc biệt hồi còn trẻ.
Khi xưa khoảng tháng này mình hay xuống miền nam tìm ánh nắng và bãi biển, thường là một nơi chưa bao giờ đặt chân đến.
Đi hè phải sắp xếp trước cả nửa năm như dân Tây rất phiền. Mình thích đi bụi, tới đâu tính tới đó. Cứ nhắm hướng miền nam nắng nóng, dọc bờ biển Mediterranée đâu cũng đẹp, cổ kính, thơ mộng. Cứ trực chỉ A6 "xa lộ mặt trời" là đến nơi.
Dọc đường chỗ nào thích thì ngừng. Đi để khám phá, gặp gỡ, với tấm bản đồ trên tay.
Năm đó mình chấm một điểm ven biển Địa Trung Hải màu xanh lơ. Lái xe gần ngàn cây số sáng chiều đã tới.
Nhưng khi lòng vòng mãi ko tìm ra khách sạn, hết phòng. Muốn vào camping cắm lều cũng chẳng còn chỗ.
Nghe nói chỉ còn cách qua làng khoả thân (Village Naturiste) thì may ra. Nên mình cũng thử liều xem sao ... hỏi bà vợ lúc đó cũng đồng ý!
Thật ra "làng khoả thân" ko như làng đánh cá ngư dân mộc mạc, mà cả một khu dân cư rộng lớn với khách sạn, nhà hàng, cà phê đèn đuốc rực sáng. Chiều đến dân chúng ăn diện ra đường ... nào có thấy ai cởi truồng?
Chỉ phải ghi danh nhập Hội khoả thân lấy thẻ ra vào, vì bảo vệ canh gác nghiêm ngặt.
Hoàn cảnh đã vậy, tình cờ, ngẫu hứng, lần đầu tiên mình lạc vào một làng Naturiste. Nhập hội với những con người thích sống thiên nhiên nắng gió, một cộng đồng nguyên thủy biệt lâp của các ông Adam và bà Eva. Tách rời hẳn với không gian ồn ào phố thị, kín cổng với bãi biển riêng cát trắng trải dài vài cây số.

Cũng lạ, mọi sinh hoạt ở đây đều ko đắt đỏ như bên ngoài. Hơn nữa bãi biển miễn phí. Căng dù nằm phơi nắng cả ngày chẳng ai đòi tiền, muốn gì cũng được các Adam và Eva phục vụ tận nơi.
Đã vào làng khoả thân thì ko phải đi đâu nữa, mọi tiện ích đều có đủ.
Thú thật, vài ngày đầu mình cũng có ngại ngùng, ra bãi cứ phải nằm sấp, nhắm mắt giả vờ như ko thấy. Vì tất cả mọi người đều tung tăng lõa thể, trai gái thân hình thật đẹp, hấp dẫn lượn lờ trước mặt, trước mắt. Và mình cũng chưa quen trần như nhộng ngay mũi các nàng tiên săn chắc màu nâu đồng. Tủi thân hơn nữa nếu đứng cạnh các chàng trai đẹp hiên ngang như tượng David.
Nhưng cũng may, du khách đến đây phần nhiều là những gia đình đông con, nội ngoại cháu chắt từ Đức, Anh, Hòa Lan và những vùng đất ít biển thiếu nắng. Từ ông bà già đến trẻ con lẫm chẫm cũng khoả thân tắm nắng tắm biến. Thoải mái. Hồn nhiên.

Vài tuần sau rồi cũng quen, mình mới "ngộ" ra được vài điều thú vị, đôi khi khá mâu thuẫn!
Bãi tắm khoả thân rất sạch sẽ, đẹp một màu da nâu tự nhiên dưới ánh mặt trời, ko hoa mắt màu sắc như bãi tắm có xiêm y, rườm rà rắc rối, quần áo cứ như thiếu vải.
Sự lõa thể trần truồng của một đám đông ko gợi tình, gợi dục. Ngược lại, nó diệt dục rất chóng vánh và triệt tiêu mọi ý nghĩ đen tối, mơ huyền.
Mặc áo tắm nửa kín nửa hở mới kích thích con người trần tục, ở đâu cũng thế, con người là trần tục, bản năng!
Tối đến khi mọi người ăn diện xuống phố mới thấy họ sexy, khêu gợi. Ban ngày tắm biển hay ngồi quán trần truồng cả đám cũng ko ai nhớ mình chưa mặc quần áo. Ai có muốn "hiếp dâm" ai cũng sẽ cụt hứng trong một trại khoả thân chủ nghĩa, trừ khi là tự nguyện cho không!
Mâu thuẫn tâm lý lạ lùng!
Càng che đậy thân xác bao nhiêu càng dục vọng xác thịt bấy nhiêu? Cứ như ông Adam và bà Eva lại chẳng thấy gì! Vô cảm!
Lắm khi ăn chay trường cũng chưa chắc diệt được con heo tộc ủn ỉn ngày đêm trong mỗi con người, từ anh cùng đinh đến ngài Tổng Thống. Nhưng đó là chuyện của các bậc thầy tu. Tu hành thực sự chứ ... tu quốc doanh không kể!

Một buổi sáng cuối tuần, mình dậy sớm ra cà phê... Chứng kiến một cảnh tượng khôi hài chưa từng thấy trên đời... Nơi bàn bán vé cá ngựa, Loto ... một hàng dài gã đàn ông cởi truồng xếp hàng nối đuôi nhau nghiêm chỉnh ... đen trắng, dài ngắn, to nhỏ, xoắn ốc, cong vẹo đang chờ tới phiên đặt cược, trước mặt một bà chủ vú vê để hẳn lên bàn nhưng lại mặc quần lót, hay vì trời lạnh? Và mọi người vẫn vui vẻ bàn tán về những outsiders có thể về ngược. Họ nói với nhau bằng nhiều thứ tiếng chứ ko riêng gì tiếng Pháp. Có lẽ da vàng mũi tẹt như mình chỉ có một! Ko hiểu sao ít có người Việt dám lai vãng vào làng khoả thân!
Mình chợt nghĩ ko biết trong đám người này ai giàu sang phú quý hơn ai? Ai bác học trí tuệ hơn ai? Ai công hầu ai khanh tướng nói như Đặng Trần Thường lúc đánh đòn Ngô Thì Nhậm!
Hóa ra trần truồng tập thể cũng xoá bỏ luôn sự giàu nghèo, sang hèn, trí thức, vô học, ko còn phân biệt giai cấp, ít ra về mặt hình thức!
Khi khoả thân con người ta bình đẳng trước trời đất! Bớt kỳ thị màu da. Đồng tính hay dị tính cũng chẳng ai để ý. Ko còn mặc cảm về thể hình, thể tạng dù có khuyết tật hay ko! Các thẩm mỹ viện đến đây sẽ thất nghiệp, chắc chắn.
Chỉ còn lại một thân xác mà tạo hóa ban cho mỗi người để chờ một ngày nào đó đẹp trời ... tan biến.

Mình cứ tưởng đi một lần cho biết, nhưng rồi lui tới cả chục năm. Hình thành những nhóm bạn quen biết năm nào cũng gặp. Ko xuống biển thì lên núi, ra đảo, đâu cũng có những hậu duệ của Adam và Eva.
Họ sống lương thiện, tình cảm, nam nữ bình quyền và tự do luyến ái!
Một triết lý sống? Hay mặt trái của vấn đề?
Năm đó nghỉ hè về, quần áo chẳng phải giặt mấy với nước da ngăm ngăm, đen giòn bánh mật ... ước mơ của nhiều người da trắng chưa được dịp phơi nắng nghỉ ngơi.

SG 19/7/2020
Phan Nguyên












No comments:

Post a Comment

Nói Chuyện Với Tách Cà Phê