Total Pageviews

Wednesday, February 3, 2021

Xa với Gần

 








Xa với Gần

Một hôm vừa gió lại vừa mưa (y như trong thơ Phan Khôi).
Trong căn nhà nhỏ, hai mái đầu xanh ngồi tựa nhau ... to nhỏ thì thầm.
- Anh ngồi xa em ra tí nữa đi!
- Sao vậy em?
- Giãn cách ... muốn gần anh ... ngồi gần anh cũng không được đâu ... phải cách xa hai mét!
- Mình cách xa mấy tuần nay còn gì! ...
- Bốn tuần!
- Mai nới lỏng cách ly rồi !
- Nới lỏng thật ư? ...
- Thật!
- Thì mai sẽ hay ... Giờ thì anh nới lỏng em ra, ngồi xê ra tí nữa ...
- Thế!
- Mai hết cách ly ... mình gần nhau được ko ?
- Gần như thế nào ạ?
- Biết rồi còn hỏi!
- Anh đi khá xa rồi đấy !
- Thì xa cả tháng rồi!
- Nhưng gặp anh mỗi ngày trên Facebook!
- Phây búc là on lai!
- Thì có sao đâu?
- Mình đang ốp lai mà!
Rồi chàng ôm nàng cho xích lại gần hơn, nới lỏng cách ly thêm tí nữa ... Rồi hôn môi nồng nàn xuyên qua khẩu trang... (Tây gọi là xuyên qua mặt nạ)
Trong căn nhà nhỏ, hai mái đầu xanh thì thầm than thở ... Nhìn nhau mắt cũng có tí đuôi.
Ngoài kia tiếng loa phường rè rè lụp bụp:
Nếu phải cách xa em ... Anh chỉ làaa ... bão tôôố! *
* Nhạc của ai mình quên mất rồi!

PN. Sg 21/4/2020 mùa giãn cách xã hội









No comments:

Post a Comment

Nói Chuyện Với Tách Cà Phê